DPR IAN và cuộc chiến với Rối loạn lưỡng cực: Khi nghệ thuật là nơi trú ẩn
Sau concert bùng nổ tại SVĐ Mỹ Đình, DPR IAN nhanh chóng trở thành tâm điểm tìm kiếm của cộng đồng mạng. Nhiều người bắt đầu quan tâm và tìm hiểu kỹ hơn về anh – từ lý lịch, sự nghiệp cho tới phong cách nghệ thuật độc đáo. Trong số đó, một khía cạnh vẫn chưa được khai thác đầy đủ nhưng lại mang tính cá nhân sâu sắc chính là cuộc chiến tâm lý âm thầm mà anh đã sống cùng từ thời niên thiếu – rối loạn lưỡng cực loại 1 (Bipolar I Disorder).
Hành trình đó không chỉ là một bệnh lý, mà còn là thứ hình thành nên cách DPR IAN sáng tạo – một nghệ sĩ biến hỗn loạn nội tâm thành những tác phẩm nghệ thuật đầy cảm xúc và chân thực.
Chẩn đoán từ thời trung học: Khi thế giới bỗng đảo chiều
DPR IAN chia sẻ rằng anh được chẩn đoán mắc rối loạn lưỡng cực loại 1 từ những năm trung học – sau một cơn hưng cảm dữ dội ngay trong lớp học. Khi ấy, anh không hề biết điều gì đang diễn ra.
“Tôi nhớ đang ngồi trong lớp Toán và tự nhiên bật khóc nức nở. Tôi hoảng loạn, chạy khỏi lớp. Mọi thứ chuyển động chậm lại như trong phim. Tôi không thể tiếp thu gì cả. Khi kể lại với mẹ, bà chỉ bảo đó là do tuổi dậy thì. Nhưng rồi mọi chuyện cứ lặp lại. Sau cùng, tôi được chẩn đoán mắc rối loạn lưỡng cực do di truyền.”
Rối loạn lưỡng cực loại 1 là dạng nặng, với những pha cảm xúc lên đến đỉnh điểm (mania – hưng cảm) và rơi xuống đáy (depression – trầm cảm). Trong trường hợp của DPR IAN, cơn đầu tiên xảy ra không hề có báo trước – một điển hình thường thấy ở giai đoạn khởi phát bệnh.
Âm nhạc – cơ chế đối phó đầu tiên
Sau chẩn đoán, âm nhạc đã trở thành một hình thức trị liệu tự nhiên. Những bản nhạc thời niên thiếu là thứ giúp anh “vượt qua những giai đoạn hưng cảm.” Theo lời khuyên từ bác sĩ trị liệu, DPR IAN bắt đầu chuyển hóa cảm xúc thành sáng tạo. Và từ đó, âm nhạc trở thành vũ khí sinh tồn.
“Sáng tạo và Bipolar – hay thậm chí là trầm cảm – thường đi song hành. Thời điểm đó, nghệ thuật là lối thoát. Nhưng tôi cũng tự hỏi: Nó giúp mình, hay đẩy mình lún sâu hơn?”
Anh bắt đầu xây dựng một “thế giới riêng” – nơi trú ẩn từ cảm xúc hỗn loạn. Nhưng khi thế giới đó lớn dần lên, chính anh cũng bị mắc kẹt trong nó.
The Other Side – Vũ trụ nghệ thuật từ nội tâm xáo động
DPR IAN từng nói: “Một khi tôi biết mình có thể biến cảm xúc thành thế giới riêng, tôi sẽ không thể dừng lại.” Từ đây, vũ trụ The Other Side ra đời – một khái niệm xuyên suốt trong âm nhạc và hình ảnh của anh.
“Mỗi lần trải qua điều gì đó đau đớn, tôi mở rộng thế giới ấy thêm một chút. Dần dần, nó trở nên khổng lồ – và tôi không thể thoát ra.”
Tuy là nơi trú ẩn, nhưng sự đắm chìm quá lâu khiến anh mất dần kết nối với thực tại. Đó không còn là liều thuốc chữa lành, mà là một vùng ký ức giam cầm những tổn thương.
“Khi bạn học cách chuyển hóa cảm xúc thành sáng tạo, cảm giác hưng phấn đó giống như một cơn nghiện. Nó thúc đẩy bạn làm nhiều hơn, mơ lớn hơn, nhưng cũng khiến bạn cạn kiệt và mất kiểm soát.”
Vòng lặp không thoát – Khi hai cực cảm xúc kiểm soát nghệ thuật
Rối loạn lưỡng cực loại 1 khiến DPR IAN không thể duy trì trạng thái cảm xúc ổn định lâu dài. Anh gần như luôn rơi vào một trong hai trạng thái cực đoan – mania (hưng cảm) hoặc depression (trầm cảm):
“Tôi vẫn đang cố tìm cách kiểm soát. Nhưng sự thật là – tôi chưa từng có được trạng thái cân bằng.”
Trong giai đoạn hưng cảm, anh có thể sáng tạo không ngừng, nhưng nếu rơi vào pha trầm cảm giữa chừng, anh buộc phải bỏ lại dự án đó cho đến khi chu kỳ cảm xúc lặp lại. Điều này gây ra sự ngắt quãng trong hành trình nghệ thuật.
“Tôi từng làm việc với một ca khúc trong trạng thái rất hưng cảm. Nhưng khi nó biến mất, tôi không thể tiếp tục – và cũng không thể kết nối lại với cảm xúc đó.”
Bipolar I không cần tác nhân tâm lý rõ ràng để chuyển pha – nó là sự biến đổi hóa học tự động trong não. Có lúc anh nhận biết được, có lúc thì không.
“Một lần, tôi đang quay thì cảm xúc bị tắt như gạt công tắc. Điều tiếp theo tôi nhớ là mình đang run rẩy giữa những mảnh kính vỡ trong nhà vệ sinh.”
Nghệ thuật đẹp từ đau thương, nhưng không thể phụ thuộc
Một nghịch lý đáng buồn là nhiều ca khúc hay nhất của DPR IAN lại được viết khi anh đang trầm cảm. Anh thừa nhận rằng cảm xúc ở những thời điểm đó có chiều sâu và tính nghệ thuật cao.
“Lúc đầu, tôi chỉ sáng tác khi đang hưng cảm. Nhưng rồi tôi học cách khai thác cả trong trầm cảm – và chính điều đó khiến mọi thứ trở nên nguy hiểm.”
Anh từng nói rằng, mình không thể nghe lại một số ca khúc vì không còn kết nối với cảm xúc đã tạo ra chúng – như thể nó là một phần của con người anh mà giờ đã biến mất.
Kết luận: Không còn trốn chạy, chỉ còn chấp nhận và sáng tạo
Dù sống trong những chu kỳ tâm trạng không ngừng, DPR IAN không chọn buông xuôi. Anh chấp nhận bản thân, sử dụng nghệ thuật như một lối thoát – nhưng không còn trốn tránh. Thay vì cố gắng kiểm soát cảm xúc, anh biến chúng thành chất liệu nghệ thuật chân thật nhất.
“Tôi không muốn chơi đùa với cảm xúc nữa. Nhưng những gì được tạo ra từ đó – từ nỗi đau – lại đẹp theo một cách rất riêng.”
DPR IAN không chỉ là một nghệ sĩ – anh là một chiến binh cảm xúc. Những tác phẩm của anh là tấm gương phản chiếu nội tâm phức tạp nhưng đầy nhân văn, và đó chính là lý do vì sao âm nhạc của anh chạm được đến trái tim của nhiều người.
Nguồn: For Yu. for DPR IAN in Vietnam Fanpage
Từ khóa liên quan: DPR IAN rối loạn lưỡng cực, DPR IAN mắc bipolar, bipolar 1 là gì, nghệ sĩ mắc bệnh tâm lý, DPR IAN sáng tạo âm nhạc, thế giới The Other Side DPR IAN, tâm lý nghệ sĩ, cảm xúc và nghệ thuật, DPR IAN depression, DPR IAN mania, âm nhạc và sức khỏe tâm thần